If asked what is the most beautiful thing, I immediately say: Life, & in life, humans are the most beautiful, both in toàn thân and soul. For loving beauty, I love enjoying paintings, especially portraits. One of the Vietnamese artists who paint the most beautiful portraits today is Dinh quang đãng Tinh, or cha Tinh. Models in his paintings appear very vividly, their contemplative spirit clearly shows through their eyes, as if they are talking face to lớn face with the viewer…

Nếu được hỏi vật gì đẹp nhất, tôi nói ngay: Sự sống, với trong sự sống, con người đẹp nhất, đẹp cả thể xác lẫn linh hồn. Vì mê dòng đẹp, tôi mê xem tranh, đặc biệt quan trọng tranh chân dung. Trong những họa sĩ nước ta vẽ tranh chân dung đẹp nhất nhất bây chừ là Đinh quang quẻ Tỉnh, tức ba Tỉnh. Con bạn trong tranh của ông hiện lên siêu sống động, trạng thái suy tứ lộ rõ qua ánh mắt, cứ như đang đối diện truyện trò với fan xem vậy …

Trước hết, xin nói một chút về cách tôi trải nghiệm tranh. Tôi chưa phải họa sĩ, không phân tích hội họa, phải tôi cảm nhận nét đẹp một giải pháp hồn nhiên, chân thật, ko bị phụ thuộc vào bất kể một khung quy ước sách vở nào cả. Chẳng hạn, tôi xin thú dìm rằng tôi không mê thích tranh chân dung của Amedeo Modigliani, tuy vậy tôi biết ông được ca ngợi là một danh họa.

Bạn đang xem: Những người vẽ chân dung

Tôi cũng từng coi tranh của Pablo Picasso và suy ngẫm về triết lý hội họa của ông, chẳng hạn ông nói: “Nghệ thuật là một tiếng nói dối để triển khai cho ta nhận ra sự thật” (Art is a lie to make us realize the truth)<1>. Có lẽ câu nói này chỉ áp dụng cho tranh của chính ông hoặc các học trò của ông, chứ không thể áp dụng cho tranh của những danh họa mà lại tôi thích hợp như Claude Monet, Auguste Renoir, Camille Pissaro, Vincent Van Gogh, … vì chưng tranh của họ thường rất thật, không phải nói dối.

Ý tôi bảo rằng trong hội họa có tương đối nhiều trường phái khác nhau, thậm chí còn đối nghịch nhau, và vì vậy cũng có rất nhiều “trường phái thưởng thức” không giống nhau, cùng tôi tự cảm xúc mình nằm trong vào “trường phái” yêu sự thật, đặc biệt là những sự thật ấn tượng.

Đối với tôi, nói tới hội họa khó hơn không ít so với nói đến khoa học, vị khoa học có những chuẩn chỉnh mực rõ ràng, trong lúc hội họa chất nhận được “cái tôi” biểu lộ thoải mái, thậm chí còn nếu tranh không tồn tại “cái tôi” vẫn trở phải nhạt nhẽo. Nhưng có một định lý toán học có thể share với bất kể ai yêu sự thật, chính là Định lý Bất toàn (Theorem of Incompleteness) vị Kurt Gödel tìm ra năm 1931. Định lý ấy bảo rằng toán học tập không bao giờ có thể minh chứng được toàn bộ mọi sự thật của toán học. Nói bí quyết khác, luôn luôn mãi sau những sự thật ở xung quanh tầm với của toán học! Điều này dẫn đến một ngụ ý triết học tập “chết người” – không bao giờ chúng ta biết hết những sự thật! Nói thực sự không lúc nào là đủ. Điều này là tóm lại của cả toán học tập lẫn ngữ điệu học. Hội họa cũng chưa phải ngoại lệ. Không tồn tại một sự thật chung cuộc. Khoa học tương tự như nghệ thuật chỉ hoàn toàn có thể làm cho thực sự ngày càng đa dạng mẫu mã hơn, vừa đủ hơn mà lại thôi. 

Điều đó có nghĩa là không cần phải nói dối hoặc bóp méo sự thật để nhận thấy sự thật. Bản thân sự thật vốn đang quá đẹp: “Mọi thứ đều sở hữu vẻ rất đẹp của nó, nhưng không phải ai cũng nhận thấy”, Khổng tử vẫn nói như thế. Vậy sứ mệnh của họa sĩ đó là giới thiệu vẻ đẹp mắt vốn có ấy đến mọi fan thấy.

Có bạn nói nhiếp ảnh từ thọ đã sửa chữa thay thế chủ nghĩa hiện nay trong hội họa, vì thế hội họa phải hướng đến “chủ nghĩa hết sức thực” (surrealism), hoặc nhiều thứ nhà nghĩa khác, nhằm không rơi vào sự nhàm chán … Đó là ngây thơ, ấu trĩ. Tranh hội họa và hình ảnh chụp mang lại những tác dụng rất khác nhau, đơn giản dễ dàng vì hội họa có sự can thiệp thẳng của họa sĩ vào tranh, mô tả được đa số gì bị khuất sau bề ngoài của lúc này mà ảnh chụp không thể, và đặc trưng những gì cơ mà trực giác của họa sỹ mách bảo. Vày thế, những người dân sành thưởng thức cái đẹp nhất đều ao ước có một bức chân dung hội họa hơn là 1 chân dung hình ảnh chụp. Xin nêu một ví dụ để chứng minh tranh chân dung là tuyệt tác mà ảnh chụp chẳng thể tạo ra, sẽ là bức chân dung bên Nho xứ Bắc của Họa sư nam Sơn.

“Nhà Nho xứ Bắc” của Họa sư phái mạnh Sơn

Đó là một trong những tuyệt tác! người mẫu chân dài trong tranh này là nhà Nho Nguyễn Sĩ Đức, từng tham gia Đông kinh Nghĩa Thục, và là cậu ruột của tác giả Nam Sơn.

Tôi mê tranh ảnh này chưa phải vì chính là tranh của Họa sư phái mạnh Sơn, 1 trong các hai công ty sáng lập Trường thẩm mỹ Đông Dương. Cũng không phải vì chuyên môn hội họa bậc thầy của nó, mà bởi vẻ quắc thước tinh anh ở trong phòng nho xứ Bắc, đúng như các gì tôi nghĩ về về thế nội với Ông nội của tôi. Tôi có tuyệt vời về nạm và Ông của tôi vậy nào thì khi xem tranh nhà Nho xứ Bắc, tôi thấy đúng như vậy ấy. Bản thân cái brand name “Nhà Nho xứ Bắc” đã hàm ý đầy văn hóa và lịch sử dân tộc Việt nam cận đại, nhưng tranh ảnh còn đựng được nhiều ý tứ hơn, vày nó cho thấy thêm nhà Nho xứ Bắc đầy trí tuệ, thông minh, sâu sắc, dung nhan sảo, thâm trầm, và … hết sức CƯƠNG NGHỊ! không biết các bạn trẻ hiện giờ có thấm nhuần định nghĩa “Nhà Nho xứ Bắc” là nỗ lực nào không, nhưng vậy hệ của tôi, khoác dù đã trở nên nền văn minh tiến bộ làm mờ các di sản của phụ thân ông, dẫu vậy vẫn rất may mắn được hưởng một chút còn sót lại, nhất thời đủ để hiểu mẫu tinh túy trong di sản đó. Nghe nói thay Nam Sơn mong thuyết phục ông bạn Victor Tardieu bạn Pháp về cái năng khiếu mỹ thuật của người nước ta nên nạm đã vẽ bức tranh này rồi đến ông bạn người Pháp xem, y như rằng ông Tardieu mở to mắt quá bất ngờ thán phục, rồi ưa chuộng hợp sức thuộc với cầm cố xin thành lập và hoạt động Trường mỹ thuật Đông Dương. Câu chuyện lịch sử hào hùng này quá hay, có bao nhiêu điều nhằm nói trong số ấy về lịch sử hào hùng hội họa Việt Nam, về gene thông minh của tín đồ Việt, cơ mà điều công ty yếu bây giờ tôi ý muốn nói, ấy là tòa tháp “Nhà Nho xứ Bắc” là 1 trong thí dụ điển hình cho biết không cần phải nói dối để hiểu sự thật. Đó cũng là trong số những bức tranh tiêu biểu mà tôi ý muốn lấy làm thí dụ để nói về xu hướng trải nghiệm tranh của tôi. Theo sách vở, xu thế ấy được hotline là “chủ nghĩa hiện nay thực” (realism).

Tôi ngần ngừ bức tranh “Nhà Nho xứ Bắc” có tác động như cố nào đối với giới hội họa nước ta nói chung và so với Họa sĩ ba Tỉnh nói riêng, nhưng mà tôi cảm giác tranh của họa sỹ Ba Tỉnh, một bí quyết vô thức hoặc ý thức, đã tiếp tục truyền thống hội họa của các bậc chi phí bối, và có tác dụng sáng truyền thống đó bởi những công trình để đời của riêng rẽ mình, với kỹ thuật mới. Bức chân dung người dân có “Đôi mắt khiếp hoàng” là một thí dụ điển hình.

Chân dung người dân có “Đôi mắt kinh hoàng”

Đó là đôi mắt trong bức chân dung bên thơ Nguyễn quang Thiều, do họa sĩ Ba tỉnh vẽ trong tháng 5 năm 2023 vừa qua. Gồm lẽ ngẫu nhiên ai yêu thương hội họa, quan trọng những ai ưa chuộng tranh chân dung, phần nhiều không thể vứt quá tranh ảnh này, vì quả thật nó siêu “kinh hoàng”! 

Họa sĩ cha Tỉnh đánh tên cho bức tranh này là “Đôi mắt công ty thơ”, nhưng lại trong bài này, tôi mạn phép tác giả mà gọi nó là tranh ảnh “Đôi mắt ghê hoàng”. Đọc ngừng câu chuyện dưới đây, hi vọng tác trả và độc giả sẽ lượng thứ đến tôi. 

Họa sĩ bố Tỉnh giới thiệu bức tranh này bởi những lời lẽ đầy suy tư, góp tôi hiểu nguyên nhân tranh của ông cũng gợi lên nhiều suy tư, với đó đó là cái làm cho tôi thích, vì đối với tôi, mọi học thức đều nhạt nhẽo trường hợp không đạt tới mức trình độ suy tư triết học. Suy tư, tuyệt đúng hơn, tứ tưởng, bắt đầu là cực hiếm đích thực của con fan – dòng làm cho họ khác hẳn cùng với phần còn lại của vũ trụ. Đây, ông viết:

“Nụ cười hoàn toàn có thể che cất được nỗi buồn. Bận rộn có thể che giấu sự đau thương. Lời nói có thể che giấu được những thân thiện thầm lặng. Thế nhưng đôi mắt là vấn đề duy tuyệt nhất không thể che giấu được trung ương trạng, xúc cảm thực sự.”

Nhà thơ Nguyễn Duy từng nói: “Nguyễn quang Thiều là 1 trong tác giả đa tài, chế tác thơ, văn xuôi, có tác dụng báo với anh từng cùng công tác làm việc với tôi sinh hoạt báo Văn Nghệ, thuở đó tôi còn thấy anh vẽ tranh. Nhưng tuyệt hảo nhất với tôi vẫn chính là Nguyễn quang quẻ Thiều thi sĩ – một thi sĩ khá nổi bật trong thôn thơ hiện đại nhất Việt Nam!”

Vậy là quá đủ cảm giác để vẽ chân dung một nhà thơ đương đại!

Nguyễn quang quẻ Thiều (sinh năm 1957) Ở Làng miếu (Hà Đông), là 1 trong những nhà thơ ấn tượng. Ko kể lĩnh vực đó là thơ ca tạo nên tên tuổi, ông còn là 1 trong những nhà văn với những thể các loại tiểu thuyết, truyện ngắn, bút ký và gia nhập vào nghành nghề báo chí. Ông hiện là chủ tịch Hội bên văn Việt Nam; Phó Tổng thư ký thứ nhất Hội đơn vị văn Á – Phi; giám đốc – Tổng chỉnh sửa Nhà xuất bản Hội công ty văn.

Đến nay, Nguyễn quang Thiều đang xuất phiên bản 7 tập thơ, 15 tập văn xuôi và 3 tập sách dịch. Tập thơ tiên tiến nhất của anh: Cây tia nắng – nhà xuất bản Hội đơn vị văn 2009 sẽ thu hút sự chú của dư luận với giới phê bình…

Tiểu thuyết Kẻ ám đồng hành đồng được hãng phim truyền hình nước ta dựng thành bộ phim Chuyện xã Nhô, phát sóng thịnh hành trên VTV trong những năm 1998.

Sách dịch: Khoảng thời hạn không ngủ, thơ Mỹ, 1997, Chó hoang Đingô, truyện ngắn Úc, 1995, Năm công ty thơ tiến bộ Hàn Quốc, 2002…

Làm báo: Ông được xem như là người cùng với nhà văn, trung tướng tá công an Hữu Ước sáng sủa lập yêu cầu hai tờ báo là tờ bình yên Thế giới cuối tháng và công an Toàn Cầu.

Trọng loại tình cái nghĩa – quí về tài – về nhân giải pháp một nghệ sỹ! đề xuất tôi vẽ “Đôi mắt đơn vị thơ!”<2>.

Ngay sau khi được coi bức chân dung ấy với lời giới thiệu, tôi sẽ gửi ngay lập tức một thư tới họa sĩ, với lời bình phẩm sau đây:

Bức tranh chân dung Nguyễn quang đãng Thiều RẤT ĐẸP, rất đậm cá tính – vừa thể hiện đúng đắn Nguyễn quang Thiều, vừa thể hiện phong thái hội họa rất đặc thù của ba Tỉnh (mà tất cả người xác minh với tôi rằng ông là họa sĩ chân dung hàng đầu VN hiện tại nay). Tôi chưa gặp gỡ anh Nguyễn quang quẻ Thiều, tuy vậy trông thấy hình ảnh anh ấy trên mạng những lần đề xuất tôi cũng nhận thấy chân dung anh ấy ngay tức khắc, trước khi đọc lời reviews của anh. Cụ thể nổi bật trong chân dung này là hai con mắt và bộ râu, khôn xiết ấn tượng! Đôi mắt cực kỳ sắc, như biết hết đều thứ trên đời! Về ánh sáng, nửa tối nửa sáng, tôi không biết ý họa sĩ, cơ mà tôi cảm thấy bao gồm ý tứ gì đó. Xin chúc mừng HS cha Tỉnh vì một bức tranh new rất thành công xuất sắc và rất xuất dung nhan này, và cũng xin chúc mừng anh Nguyễn quang đãng Thiều vị một gia sản rất quý giá. (PVH).

Nhận được thư, họa sĩ Ba Tỉnh phúc đáp ngay:

Cảm ơn anh đã tất cả lời thừa nhận xét vô cùng xúc động. Đây là phản nghịch hồi của nhà thơ Nguyễn quang đãng Thiều lúc xem tranh: “Ôi, em lặng tín đồ đi khi chú ý bức vẽ này, đây là người vẽ hai con mắt em “kinh hoàng” nhất. Xin hàm ân anh vô cùng!”

Vì thế, trong câu chuyện hôm nay, tôi mạn phép người sáng tác mà điện thoại tư vấn bức chân dung bên thơ Nguyễn quang quẻ Thiều là bức tranh “Đôi mắt ghê hoàng”, trong số những bức chân dung tuyệt vời nhất cơ mà tôi đã từng có lần chiêm ngưỡng.

Ý loài kiến của “người vào cuộc” – nhân thiết bị trong tranh, tức bên thơ Nguyễn quang quẻ Thiều – có lẽ là lời bình luận hay tốt nhất về bức tranh này. Lời comment ấy từ nó đang nói lên rằng họa sĩ không chỉ đặc tả được dung mạo nhân vật, hơn nữa đặc tả được cả linh hồn nhân vật, mà lại linh hồn của một con fan mới thực sự là con bạn ấy.

Thật vậy, một nhà triết học người Anh là C. S. Lewis, giáo sư Đại học Oxford, từng nói: “Không phải bọn họ có một linh hồn, mà chúng ta chính là một trong những linh hồn, và chúng ta tình cờ có một thể xác” (We don’t have a soul. We are a soul. We happen khổng lồ have a body)<3>. Câu nói khá trẻ trung và tràn trề sức khỏe này muốn nhấn mạnh vấn đề rằng cái tạo sự sự biệt lập thực sự sinh hoạt mỗi cá nhân là nghỉ ngơi linh hồn của bạn ấy chứ chưa phải cái thể xác, quả như ông cha ta vẫn nói: “Cha bà mẹ sinh con Trời sinh tính”. Nếu cố kỉnh thì trái thật họa sỹ Ba tỉnh giấc đã thành công vượt bậc trong bức ảnh “Đôi mắt kinh hoàng”.

Chân dung họa sỹ Nguyễn Gia Trí

Tôi vẫn xem các tranh của họa sĩ Đinh quang đãng Tỉnh, với tôi từng mếm mộ thốt lên “Đẹp quá!”. đồ vật gi đẹp thì cần thấy tức thì là đẹp! Ai mong muốn phân tích gì thì kia là câu hỏi của họ, còn tôi, tôi hưởng thụ cái đẹp bằng trực cảm, một là mê thích ngay, nhì là ko thích.

Một fan giàu cảm xúc bậc nhất như Charlie Chaplin đã có lần nói “Tôi không đủ kiên trì với một chiếc đẹp mà rất cần phải được phân tích và lý giải mới hiểu” (I bởi vì not have much patience with a thing of beauty that must be explained to lớn be understood)<4>.

Claude Monet cũng nói: “Mọi người đàm đạo về nghệ thuật và thẩm mỹ của tôi và làm ra bộ hiểu, như thể rất cần được hiểu, vào khi dễ dàng và đơn giản là chỉ cần yêu thích nhưng mà thôi” (Everyone discusses my art & pretends to lớn understand, as if it were necessary to understand, when it is simply necessary khổng lồ love)<5>.

Trong hàng ngàn “bản diện kim cương” của họa sỹ Ba Tỉnh, tôi ham mê nhất chân dung họa sỹ Nguyễn Gia Trí, chân dung họa sỹ Thành Chương, chân dung người nghệ sỹ Lê Vi, chân dung GS trằn Ngọc Vương, …

Được biết chân dung họa sĩ Nguyễn Gia Trí được vẽ qua hình ảnh chụp, dẫu vậy tôi bao gồm cảm tưởng chừng như chân dung này được vẽ trực tiếp khi chân dài ngồi trước mặt, bởi vì THẦN THÁI của cầm Trí lòi ra rõ ràng ấn tượng quá. Rất hoàn toàn có thể linh hồn vắt Trí đã tích hợp bức chân dung đó khi ta nhìn nhìn.

“Niềm tin cùng khát vọng (của Đinh quang quẻ Tỉnh) đã hỗ trợ ông chưng chứa từng đặc điểm từ những bức ảnh quý hiếm để rồi tưởng tượng ra một Nguyễn Gia Trí thông tuệ cùng phi phàm của riêng biệt mình với ông vẫn “chép” lên toan dung mạo ấy vào men say và mỹ cảm hội họa của người nghệ sĩ – thành tựu này là một trong những tranh chân dung đặc sắc nhất của Đinh quang quẻ Tỉnh vào Triển lãm sở hữu tên “Bản diện kim cưng cửng bất hoại” trưng bày tại kho lưu trữ bảo tàng Mỹ Thuật việt nam năm 2009, chào mừng Đại lễ 1000 năm Thăng Long – Hà Nội.”

Bài báo đó cho thấy “kỳ nhân điêu khắc” Phạm Văn Hạng đã xem triển lãm và phê một chữ nhất cho bức ảnh này: “TUYỆT!”.

Chân dung họa sỹ Thành Chương

Họa sĩ Thành Chương là fan nổi tiếng, người nào cũng biết. Thậm chí ai cũng biết tính biện pháp “tay nghịch thượng thừa” của ông, lòi ra qua tranh vẽ rất riêng của ông, cùng qua cả “biệt phủ” cũng có một không nhị của ông làm việc Sóc Sơn. Bất ngờ hình hình ảnh của một Thành Chương như vậy đã được thu gọn vào … không hẳn ống kính, nhưng được thu gọn gàng vào trong tranh chân dung cũng rất riêng của Đinh quang Tỉnh, như sau đây:

Nhìn kỹ bức ảnh ở cự ly gần hoàn toàn có thể thấy hầu hết nhát bút sắt lắt nhắt rất apple bạo, tạo nên độ sáng buổi tối đậm nhạt khác nhau, té ra Đinh quang đãng Tỉnh cách xử lý ánh sáng không chỉ là bằng color dầu, mà phối hợp cả với đông đảo nhát cây viết sắt li ti đó. Lần khần bút pháp này ông học ở đâu, tốt ông tự sáng chế ra? Điều đặc biệt là chuyên môn này – dùng bút sắt mực nho kết hợp với cây cọ tủ sơn dầu đã đạt mức độ nhuần nhuyễn đến mức nhìn xa không thấy, chứng minh một kỹ thuật chế tạo dựng chân dung bậc thầy. Nhưng hiệu quả cuối cùng mới là mẫu đáng nói. Hiệu quả ấy không phụ thuộc vào kỹ thuật, mà phụ thuộc vào vào trực giác sâu kín bên trong của họa sĩ, vào nhỏ mắt tinh đời bắt được vong linh nhân vật mà ông mô tả. Ví như tôi là họa sĩ Thành Chương, tôi sẽ treo bức tranh này trên một vị trí long trọng nhất trong “biệt phủ Thành Chương”.

Chân dung Giáo sư trần Ngọc Vương

Tôi quen thuộc biết khá thân với Giáo sư trằn Ngọc Vương nên khi trông thấy chân dung ông, do họa sỹ Ba tỉnh giấc vẽ, tôi kêu lên ngay: “Rất đẹp!”, tức là rất giống, khôn xiết đúng, không những đúng hình dạng, nhưng đúng cả về tính cách. Có lẽ rằng Họa sĩ tía Tỉnh biết tôi rất gần gũi với gs Vương yêu cầu ông nhờ cất hộ tranh mang đến tôi xem ngay sau khoản thời gian ông hoàn thành, nhằm tôi góp một ý kiến thẩm định.

Xem thêm: Chụp Beauty Là Gì - Chụp Ảnh Beauty Sản Phẩm Là Gì

Phải nói điều này: chụp một bức ảnh chân dung thế nào cho đẹp cũng cực nhọc chứ chớ nói vẽ một chân dung đẹp. Tôi không biết họa sỹ Ba tỉnh giấc quan giáp Giáo sư trằn Ngọc Vương vào lúc nào để rất có thể dựng tranh chân dung cấp tốc như thế, đúng đắn như thế. Vướng mắc này sẽ được họa sỹ giãi bày trong một trang facebook, xin trích:

“Trần Ngọc vương là fan rất cá tính, nhưng thành tâm và sâu sắc … rất có thể nhận thấy một khái niệm liên tiếp được ông kể lại các lần: Hệ hình. Ví như ngôn ngữ là việc phản ánh tư duy thì hệ hình là khái niệm phản ánh trung thành với chủ nhất “Đường lối tứ duy trằn Ngọc Vương”. Là một nhà phân tích ngữ văn tuy vậy trên hết, là một nhà nghiên cứu khoa học tập nhân văn, cái nhìn của trằn Ngọc Vương luôn là một cái nhìn mang tính tổng thể … ví như Văn chương là một trong “hệ hình”, ngôn ngữ là sự việc phản ánh tứ duy, thì Hội hoạ cũng là phần đa hệ hình mà lại nét rửa phản ánh tư duy trạng thái của nhân trang bị vậy! Tôi vẽ chân dung ông bằng hàng chục ngàn nét mực nho cây bút sắt chồng chéo, đan xen, rồi khóa lên một lớp đánh dầu mỏng tanh như hy vọng đọng lại tấm thật tâm của tôi với ông”.

Xem ra họa sỹ Ba Tỉnh không chỉ là vẽ đẹp, nhưng mà viết cũng khá hay, đúng với câu ngạn ngữ “Người thông minh làm những gì cũng thông minh”. Tôi khám phá ra một cấu tạo từ chất đồng điệu thân tranh của bố Tỉnh với số đông dòng viết của ông, sẽ là triết lý. Một đợt nữa tôi ao ước nói rằng bao gồm cái triết lý tạo sự sức thu hút trong tranh của ông. Và nếu tôi ko nhầm thì họa sĩ Ba tỉnh giấc đã trình bày cái trung khu hồn triết của GS nai lưng Ngọc vương vãi qua hai con mắt rất tinh của ông trong tranh, tuy nhiên đôi mắt phía bên trong vùng buổi tối của bức tranh.

…………………….

Có lần họa sỹ Ba tỉnh giấc ngẫu hứng huyết lộ: “Tôi ít vẽ phụ nữ, vì lũ ông có tương đối nhiều góc cạnh, dễ trình bày hơn”. Tôi định nói: “Ồ, vắt thì tiếc quá, bởi đàn bà là tác phẩm tuyệt vời nhất nhất của chế tác Hóa, anh không vẽ thì giá thành quá”. Nhưng mà tôi kịp chống lại, không nói, bởi hai lý do: một, họa sĩ họ sành sỏi về nét đẹp hơn mình, nói với chúng ta về nét đẹp là nói ngược; hai, biết đâu họa sĩ có hồ hết chân dung đẹp mắt của thanh nữ mà mình chưa biết đấy thôi. Hệt như rằng chẳng bao thọ sau tôi được xem như ba tranh chân dung của ba thanh nữ do ông vẽ, với tôi thấy cả ba đều rất đẹp.

Chân dung nghệ sĩ múa Lê Vi

Khác cùng với chân dung cánh mày râu, chân dung nghệ sỹ Lê Vi có vẻ đẹp nhẹ dàng, dịu nhàng. Tôi đam mê nhất gam màu của bức tranh này, toàn cục trên tông vàng, nhìn qua ảnh chụp có cảm hứng như tranh tô mài. Tông kim cương ấy là màu của pháp luân công, một môn tu tập cả thể xác lẫn trọng điểm đạo, nhưng mà Lê Vi vẫn theo xua với dòng tâm Chân – Thiện – Nhẫn. Chú ý nhân thứ trong tranh, tay ôm cuốn Pháp Luân Đại Pháp, đôi mắt ngước lên tầng cao, miệng nở niềm vui tươi tắn, tôi thấy nhân thiết bị trong tranh bao gồm một chổ chính giữa hồn thiệt trong sáng. Đó là tâm Đạo, chắn chắn Lê Vi muốn họa sỹ thể hiện được trọng điểm nguyện của cô, cùng tôi nghĩ họa sỹ đã thể hiện đúng đắn tâm nguyện đó.

Bản thân họa sỹ Ba Tỉnh trình làng bức tranh này như sau:

“Vẽ một Lê Vi nghỉ ngơi cảnh giới khác, khu vực Lê Vi gọi “Chuyển Pháp Luân” – Pháp Luân Đại Pháp (còn hotline là Pháp Luân Công) là môn tu luyện Phật gia thượng thừa, vì ông Lý Hồng Chí, Sư phụ của pháp môn sáng lập. Pháp môn mang đồng hoá với tính năng “Chân Thiện Nhẫn” của vũ trụ làm căn bản, lấy quánh tính về tối cao của vũ trụ làm chỉ đạo, là chiểu theo nguyên lý diễn hoá của vũ trụ mà lại tu luyện để thay đổi chính mình. Lê Vi ngấm nhuần từng trang sách lời giảng giản dị hàm đựng những nguyên lý dạy làm tín đồ vô thuộc sâu sắc, uyên thâm, thuyết phục, ngọt như các giọt mật ong rừng tinh khiết. Bức tranh lưu lại khoảnh tự khắc gương mặt êm ả dịu dàng khi Lê Vi mừng đón vầng sáng nữ tính của phương diện trăng sáng sủa bạc biểu tượng Pháp Luân Đại Pháp như thể thấu thị trung tâm can hiền đức hoà, êm ả, tâm thành mà nhân ái”.

Chân dung Tố Quyên, một nghệ sĩ múa đang khuất

Tài năng đặc biệt quan trọng hiếm bao gồm ở họa sĩ Ba tỉnh giấc là kĩ năng phục dựng chân dung của bạn đã tắt hơi mà ông lạ lẫm biết, ko có hình ảnh chụp, mà lại dựa theo lời nhắc của thân nhân. Đó là trường hợp Bùi Tố Quyên – bạn yêu thứ nhất của chính phiên bản thân tôi.

Quyên là 1 trong những nghệ sĩ múa xuất sắc thuộc Đoàn văn công không quân, một cô nàng rất đẹp, nhân hậu, dịp nào cũng có thể có nụ cười sáng chóe trên môi, làm người nào cũng yêu mến. Đối với tôi, Quyên là 1 trong những người đẹp hoàn hảo, cả thân xác lẫn tâm hồn. Vậy mà phụ nữ lại đề nghị ra đi sớm vì một tai nạn vào thời điểm năm 1969, khi tuổi đời mới bao gồm 24. Sau khi mất, Quyên các lần hiện về gặp tôi thông qua những kênh tiếp xúc siêu hình siêu lạ lùng. Có tín đồ chứng kiến, có người chỉ được nghe kể, nhưng ai cũng thúc giục tôi cần viết lại thành truyện. Năm 2021, bản thảo tự truyện Tố Quyên trả thành, đúng vào dịp kỉ niệm tròn 60 năm chúng tôi bước đầu yêu nhau. Năm 2022, tôi gửi bạn dạng thảo cho họa sỹ Ba Tỉnh với nhà báo Vũ Thanh Nhàn, như một vai trung phong sự các bạn bè. Ngạc nhiên nhà báo rảnh rỗi cảm động tới cả viết ngay lập tức Lời reviews cuốn sách, rồi giúp tôi chỉnh sửa và làm mọi việc cho cuốn sách ra mắt. Lời trình làng rất hay, tạo nên cuốn sách giá đắt hơn nhiều. Nhưng mà điều bất ngờ nhất xẩy ra khi từ bỏ truyện “Tố Quyên, mọt Tính Đầu” đã tạo cảm xúc để họa sĩ Ba tỉnh vẽ chân dung nhân vật chính của truyện. Đọc bản thảo, ông phác thảo chân dung đầu tiên. Khi đó tôi vẫn về Úc. Ông giữ hộ phác họa mang đến tôi xem. Tôi cực kỳ xúc động, nhưng mà chân dung demo trông tây giải pháp quá, tôi nói với họa sĩ rằng Quyên rất đẹp thuần hóa học Việt, tuy nhiên thân hình to lớn nở nang ko kém phụ nữ tây phương. Họa sĩ liền trao đổi liên tục với tôi qua email và tin nhắn, chỉnh sửa lại theo ý tôi. Vài bữa sau ông mang lại tôi xem phác thảo thứ hai, tôi giật mình, bởi vì chân dung đang ra dáng vẻ một cô gái thuần Việt nhân từ vui tươi. Tôi lại góp ý, họa sỹ lại sửa. Tôi không hãy nhờ rằng phải sửa bao nhiêu lần, nhưng nhớ là nhiều lần, mãi đến khi tôi thốt lên: “Đây rồi, Quyên phía trên rồi, anh chớ sửa nữa”. Họa sĩ có vẻ không thật hài lòng, buộc phải ông lại sửa thêm chút ít, tôi cấp nói: “Không, anh chớ sửa nữa, hình trước giống như Quyên lắm rồi, giống tốt nhất là chiếc thần của Quyên”. Trong cả cái hình nhưng mà tôi ưng ý, họa sỹ cũng vẽ các phiên bản, cùng ông gửi toàn bộ cho tôi để tôi lựa chọn ra hình nào như thể nhất, vừa lòng nhất. Đó chính là bức chân dung Tố Quyên đã được sử dụng làm bìa sách từ Truyện Tố Quyên, do NXB Hồng Đức xuất bạn dạng Tháng 10 năm 2022.

Khi tôi tặng sách này cho người thân và chúng ta bè, rất nhiều người sửng nóng thốt lên: “Đẹp quá!”. Cái đẹp được thốt lên tại chỗ này vừa là Tố Quyên rất đẹp quá, vừa là tranh ảnh đẹp quá! Bà Võ độc lập (con gái Đại tướng mạo Võ Nguyên Giáp) ngắm tranh ảnh trên bìa khá lâu rồi thừa nhận xét: “Cứ như vong linh nhập vào hình đó vậy, bức chân dung quá sinh động”, rồi bà hỏi tôi: “Ai vẽ đấy anh?”, tôi mở trang bên trong sách cùng chỉ mang lại bà tên tác giả. Nhưng có lẽ tôi vui miệng nhất lúc một chú em tôi, từng hiểu ra chị Quyên, vừa chú ý tranh vẫn thốt lên: “Giống quá, giống độc nhất vô nhị là vẻ rất đẹp trong sáng nhân hậu của chị ấy”.

Gần đây, họa sỹ Ba tỉnh đã gồm một nội dung bài viết ngắn ra mắt bức tranh này bên trên face book của ông. Tôi sẽ vào xem, và cảm động mong khóc khi phát âm hai bình luận sau đây:

Văn Huy Lê: Với tôi vẽ chân dung đã khó, vẽ bằng trực cảm trọng điểm linh còn cạnh tranh hơn nhiều. Nghe anh bố Tỉnh nói nhưng tôi xin kính nể vô cùng. Tôi chỉ thấy bức chân dung này ở ánh nhìn và song môi của tấm hình gồm cái nào đó thật nhộn nhịp như một người đang sống và làm việc vậy, một chân dung có linh hồn!!!

Ngô Xuân Khôi: Đẹp quá. Hết sức kỳ diệu, không tính sự thâu tóm lĩnh hội theo lời diễn tả chắc còn tồn tại sự dẫn dắt của trung ương linh. Nhân trang bị rất tất cả Thần thái, khoẻ mạnh, vào sáng, vui, nền nã.

“Yêu thương khuyến mãi Tố Quyên, người yêu thứ nhất và suốt đời của anh. Em là thiên thần đến trần thế này làm cho anh với mọi người biết rằng sự hoàn hảo nhất là tất cả thật”. 

Xin độc giả đừng ngạc nhiên vì phần lớn lời tôi thủ thỉ trọng tâm sự cùng với Quyên. Đối với tôi, thanh nữ vẫn sống. Thật thế, sau khi Quyên mất, chúng tôi chạm mặt gỡ nói chuyện với nhau những lần rồi. Điều này đã được kể rõ trong Tự Truyện. Nhưng lần này, tôi tin chắn chắn Quyên cảm đụng lắm, không chỉ là cảm động vì chưng tình yêu tha thiết tôi giành riêng cho nàng bỏ mặc thời gian, hơn nữa vì quà tặng kèm rất bất ngờ, đó là bức chân dung cực kỳ giống nàng, được tái tạo sau 60 năm trời, nhờ bàn tay tài ba của một nghệ sĩ tranh chân dung bậc nhất Việt Nam hiện nay nay! có lẽ chính Quyên đã dẫn tôi đến chạm chán Họa sĩ ba Tỉnh và nhà báo nhàn rỗi để phân bua về mối tình của tôi cùng với nàng, để tôi có thể hoàn tất những muốn trong mấy chục năm qua, rằng phải làm cái gi để tạ lỗi cùng với nàng.

Chân dung Louis Pasteur, đại ân nhân của nhân loại

Phải là người vô cùng thích thú nhà công nghệ trứ danh Louis Pasteur thì họa sỹ Ba tỉnh mới rất có thể hoàn vớ bức chân dung này. Và đó là điểm gặp mặt gỡ bất ngờ giữa họa sỹ Ba tỉnh với tôi. Vâng, nếu phải lập một danh sách 10 nhà khoa học bụ bẫm nhất phần nhiều thời đại, đầy đủ nhà khoa học gồm công lớn số 1 với nhân loại, tôi sẽ đặt Louis Pasteur ở trong phần số 1. Ông không những được lịch sử khoa học xác định là nhà sinh học đồ sộ nhất, phụ thân đẻ của vi sinh học, phụ vương đẻ của khoa học về vaccine và miễn nhiễm học, cha đẻ của y khoa hiện đại mà còn là một “đại ân nhân của nhân loại” (The great benefactor of humanity).

Nghe nói họa sĩ Ba thức giấc định tặng kèm bức tranh này cho một “học trò của cố gắng Pasteur” – một người thành công xuất sắc vượt bậc vào đời dựa vào áp dụng phương pháp thanh trùng trong technology sản xuất bia rượu – nhưng việc đó ko thành, và sau cùng ông đã buôn bán bức tranh này cho 1 nhà sưu tập tranh với mức giá xứng đáng. Còn cuốn sách của mình “vô tình” đã được hưởng lợi từ bỏ tấm lòng trường đoản cú thiện quý báu của họa sĩ. Vâng, họa sỹ đã khuyến mãi ngay không, biếu không cho tôi phiên phiên bản điện tử của bức ảnh đó để tôi đưa vào sách của mình. Chắc hẳn rằng độc giả lúc chứng kiến tận mắt cuốn sách này, ngắm bức ảnh đó ngơi nghỉ trang 36 vẫn thầm nghĩ, họa sĩ Việt Nam không kém gì họa sĩ quả đât cả về tài nghệ lẫn lòng biết ơn giành riêng cho một đại ân nhân như Louis Pasteur! Điều đó sẽ làm cho những người Việt Nam cảm thấy tự hào!

Thay Lời Kết

Bên cạnh sự nghiệp hội họa, Đinh quang quẻ Tỉnh đồng thời còn là 1 nhà báo tên tuổi, siêng viết tè sử đều nhân vật đặc biệt quan trọng có đóng góp đặc trưng cho đất nước. Khi biết điều này, tôi tất cả cảm tưởng ông là “người được chọn” (chosen people) để góp phần thêm vào bức tranh lịch sử hào hùng đương đại của quốc gia thông qua các chân dung tiêu biểu vượt trội do chính ông lựa chọn lựa. Tư tưởng “người được chọn” là 1 khái niệm của vày Thái giáo cùng Cơ-đốc giáo, ám chỉ những người dân được Chúa chọn để tiến hành một sứ mệnh nào đó. Tất cả lẽ bởi vì thế đề nghị ông đang được reviews một biện pháp trân trọng vào một cuốn sách béo phệ mang tên “VINH quang LAO ĐỘNG SÁNG TẠO VIỆT NAM”, dày 400 trang, một tập đúng theo tuyển lựa chọn 1 số gương mặt tiêu biểu bao gồm các Nghệ sĩ, Giáo sư tiến sỹ khoa học, anh hùng Lao rượu cồn thời kỳ thay đổi mới. Bài ra mắt về ông do nhà văn Hoàng Minh Tường viết, nhan đề “Người văn bố Tỉnh”.

Khi tôi nói với họa sĩ Ba thức giấc rằng “anh tất cả sứ mệnh quan trọng đấy”, họa sĩ đáp: “Nếu đúng như vậy thì tôi rất vinh dự”. Tư tưởng “sứ mệnh” nhưng mà tôi nói ở đấy là những bạn sống vì bạn khác. Thế Albert Einstein, trong cuốn “Thế giới như tôi thấy”, vẫn thổ lộ vấn đề này rất đằm thắm, làm cho tôi cảm động:

“Tình cảnh những đứa con Trái Đất họ mới kỳ lạ có tác dụng sao! Mỗi họ đến phía trên như một chuyến viếng thăm ngắn ngủi. Ta ko biết để làm gì, nhưng đôi khi ta có niềm tin rằng ta cảm thấy được điều đó. Song, nhìn từ cuộc sống đời thường thường nhật nhưng mà không đi sâu hơn, ta hiểu được TA ĐẾN ĐÂY VÌ NGƯỜI KHÁC – đầu tiên vì những người mà hạnh phúc của riêng ta phụ thuộc hoàn toàn vào nụ cười và sự yên nóng của họ, kế đến là vì bao người xa lạ mà số phận của họ nối cùng với ta bởi sợi dây của lòng cảm thông”<7>.

Tôi nghĩ, họa sỹ – công ty báo Đinh quang quẻ Tỉnh vẽ gần như bức chân dung để đời, bởi cây cọ hoặc bằng ngòi bút, có lẽ trước hết phần đa vì fan khác – những người mà ông thương mến hoặc nể phục – chứ không hề vì bạn dạng thân. Chính vì vậy nữ cam kết giả cute Kiều Minh đang thốt lên rằng “Chú bố sống xuất sắc nên có không ít người giỏi yêu thương”.

Riêng tôi, tôi say đắm ông vì chưng tranh ông vẽ hết sức đẹp, và bởi tính biện pháp ông cực kỳ lãng tử, hảo hán, tuy nhiên ông khôn xiết chỉn chu, điều tỉ mỷ trong ứng xử, giao tiếp. Câu chuyện hai cuốn sách của tớ đã nhắc ở trên có lẽ tạm đủ để người hâm mộ đoán ra rằng tôi chịu đựng ơn ông, nhưng bao gồm ông có vẻ như không thích nhắc tới chuyện ơn huệ. Ông không phải người thiên chúa giáo như tôi, nhưng mà vô tình ông đã sống theo phong cách mà dân Công giáo cửa hàng chúng tôi được Chúa Giê-su dạy:

“Cho thì có phúc hơn là nhận” (It is more blessed lớn give than to lớn receive) (Sách Công vụ Tông đồ dùng / Act 20:35)

<1> https://www.goodreads.com/quotes/67884-we-all-know-that-art-is-not-truth-art-is

<2> Trích thư HS tía Tỉnh gửi mang đến tôi ngày …

<3> https://www.goodreads.com/quotes/862118-we-don-t-have-a-soul-we-are-a-soul-we

<4> https://www.brainyquote.com/quotes/charlie_chaplin_158956

<5> https://www.goodreads.com/quotes/263631-everyone-discusses-my-art-and-pretends-to-understand-as-if

Trước thời kỳ Phục hưng, các hoạ sĩ thường không có thói thân quen vẽ chân dung từ hoạ. Họ rất có thể đưa chân dung của chính mình vào vào chân dung nhóm, nhưng điều ấy rất hãn hữu khi xảy ra. Mãi đến núm kỷ 15, khi họa sĩ người Đức Albrecht Dürer bước đầu tạo ra các bức tranh cụ thể về chân dung của mình, từ đó tranh chân dung từ bỏ họa đang trở thành một thể nhiều loại riêng vào hội hoạ.Kể từ đó, các nghệ sĩ trường đoản cú Rembrandt đến Frida Kahlo đã mang chân dung trường đoản cú họa biến đổi chủ đề bao gồm trong tác phẩm của họ. Với trong bài viết dưới đây, chúng ta sẽ cùng nhau nhìn lại về 10 vị bậc thầy to con về tranh chân dung từ họa.

Albrecht Dürer

*
Tự họa, 1500Alte Pinakothek, Munich
*

Tự họa, 1493Museo Nacional del Prado

Bậc thầy Phục hưng người Đức vẽ bức chân dung tự họa đầu tiên của bản thân chỉ khi mới 13 tuổi. Năm 22 tuổi, sau khi ngừng chương trình đào tạo và giảng dạy nghệ thuật chính thức, ông vẽ mình khi còn trẻ, trên bờ vực của sự việc nghiệp phương pháp mạng, trong Bức chân dung nghệ sĩ nuốm cây kế (1493). Dürer đã liên tiếp vẽ cùng khắc thêm một số bức từ họa trong lứa tuổi hai mươi của mình, sát như tất cả đều thể hiện ở góc cạnh ba phần tư. Với mỗi thành quả này, tín đồ nghệ sĩ dần trở buộc phải tự chắc thêm với bản thân.Ở lứa tuổi 28, Dürer vẽ bức chân dung nhưng mà ông từ hào duy nhất - và khét tiếng nhất của mình -. Tạo vẻ chính diện trong phông nền đen, với hầu như lọn tóc quấn quanh tròn chảy trên chiếc áo khóa ngoài lông thú, được anh kéo lại bằng một cử chỉ quan trọng có ý nghĩa: đó là sự ban phước của Chúa Kitô. Vẽ bắt buộc sự tuy vậy hành giữa họa sĩ và Thánh cứu thế, bức trường đoản cú họa của Dürer đều có phần trông rất nổi bật và tinh vi — với nó liên tiếp thu hút bạn xem cho ngày nay.

Frida Kahlo

*
Tự họa với khỉ với vẹt, 1942MALBA
*
Tự họa với bộ đồ đỏ nhung, 1926Galeria Enrique Guerrero
Một người họa sĩ Mexico đã thực hiện hàng chục bức chân dung từ bỏ họa từ những năm thiếu niên trở đi, những hình hình ảnh đã nối liền khuôn phương diện của họa sĩ — cùng với lông mày đen nổi bật, bộ ria mép nhẹ, má và môi ửng hồng — đang đi đến tâm thức văn hóa Mexico. Cô thường xuyên vẽ mình trong số những loài thực đồ vật và đụng vật nhiệt đới gió mùa ở quê hương cô - lưu ý đến di sản Chicana đáng tự hào của cô, như vào bức trường đoản cú họa chân dung với Bonito (1941); giữa những bức tranh khác, cô ấy mô tả không gian nội thất đơn giản, như bức Chó Itzcuintli với Tôi (1938).Kahlo cũng áp dụng chân dung tự họa để nói lên nỗi khổ của mình. Cô ấy đã đề nghị chịu đựng tình trạng bệnh mãn tính suốt cả quảng đời do biến nạn nhân của một vụ tai nạn xe buýt trong tuổi 18. Những tác phẩm khôn cùng thực như Cây cột tan vỡ (1944) truyền thiết lập nỗi thống khổ của cô ấy ấy: những chiếc đinh sắt kẽm kim loại đâm thủng da của một người đang khóc, trong lúc một chiếc cột vỡ lẽ vụn phía bên trong cơ thể của cô ý ấy — một thanh sắt sẽ đâm cô ấy gần 20 năm trước đó.Trong phần đa năm kể từ thời điểm bà tắt thở năm 1954, sự nổi lên của phong trào "Fridamania" đã trở thành hình hình ảnh của Kahlo thành một quyền lực thương mại; Cô ấy đã lộ diện trên tất cả mọi phương tiện sản phẩm. Công ty chúng tôi sẽ không khi nào biết liệu Kahlo có đồng ý vị thế tín đồ nổi tiếng thế giới của cô ấy xuất xắc không, nhưng cửa hàng chúng tôi biết rằng cô ấy muốn được nhìn nhận. Cô ấy đã để lại hơn 50 thành công mà trong số đó cô ấy thể hiện chính xác như mọi gì cô ấy mong muốn người khác nhận thấy mình: một họa sỹ táo bạo, có phong cách riêng cùng đầy tình cảm, fan làm nổi bật lên những nền văn hóa bản địa của Mexico.

Ana Mendieta

*

Rãnh nước, 1974Gropius Bau

Mặc dù chủ yếu được biết đến với việc để lại lốt ấn khung hình của cô trên những mảnh đất — một hiệ tượng tự họa thơ mộng — nghệ sĩ fan Mỹ nơi bắt đầu Cuba Ana Mendieta đã và đang tạo ra một trong những bức tranh chân dung từ bỏ họa khi cô còn là sinh viên vào thời điểm năm 1972. Khuôn mặt của cô ý xuất hiện một trong những tác phẩm này, tuy thế Mendieta vẫn bóp méo, ngụy trang và nói theo một cách khác là làm biến tấu nó, cố ý ngăn cản người xem quan sát thấy bản chất con fan thực sự của mình.Đối với Untitled (Facial Cosmetic Variations), người họa sĩ đã ‘trang điểm’ mang đến mình bởi một cỗ tóc giả, trang điểm cho khuôn mặt của chính bản thân mình và kéo một mẫu quần tất tuyệt đẹp qua đầu. Trong Untitled (Glass on body Imprints), cô ấy còn đổi khác nhiều hơn, đổi khác các sệt điểm của mình một phương pháp quái dị bằng cách áp mặt vào hầu hết tấm kính plexi. Cùng năm với thành phầm đó, nghệ sĩ yêu cầu một đồng nghiệp nam giảm bỏ cỗ râu của mình; sau đó, cô ấy dán phần râu đó lên khuôn mặt của chính bản thân mình trong một trình diễn về nam nữ trong phần công trình Untitled (Cấy tóc trên khuôn mặt).

Barkley L. Hendricks

*

Steve, 1976

Barkley L. Hendricks

*

Lawdy Mama, 1969Bảo tàng Brooklyn
Cố họa sỹ Barkley L. Hendricks, người qua đời năm kia ở tuổi 72, đa phần được biết đến với câu hỏi vẽ những bức chân dung toàn thân của rất nhiều người chúng ta cùng lứa bạn Mỹ nơi bắt đầu Phi đầy phong cách của mình, dẫu vậy thỉnh thoảng ông lại biểu hiện mình bởi những bức chân dung tự họa táo bạo, dí dỏm. Hendricks từng nói: “Tôi ko bị hấp dẫn với bạn dạng thân nhiều như Rembrandt hay khổ cực đến nấc như Van Gogh. “Tuy nhiên, song khi, tôi bắt buộc cưỡng lại lúc đặt mình là công ty thể.”Một ví dụ thuở đầu là Icon for My Man tráng sĩ (Siêu nhân chưa bao giờ cứu bất kỳ người domain authority màu làm sao - Bobby Seale) (1969). Lấy xúc cảm từ bức chân dung thời trung cổ, Hendricks tự vẽ mình, đeo kính râm thể thao với một kiểu dáng tóc afro, sinh hoạt giữa bức ảnh và hướng đến phía trước; vào thời trang hiện đại, nghệ sĩ vô tình khoanh tay trên chiếc áo phông thun có biểu tượng logo siêu anh hùng. Gương mặt Hendricks hiện hữu lên vẻ trường đoản cú tin cùng lãnh đạm.Năm 1977, Hendricks vẽ bức chân dung từ bỏ họa bằng hình ảnh má lúm đồng tiền trong bứcBrilliantly Endowed. Với công ty thể gần như khỏa thân trọn vẹn trước phông nền tối đen như mực, Hendricks ngậm một dòng tăm và đụng vào thành phần sinh dục của mình một cách sắc sảo trong khi tạo vẻ một giải pháp tự hào trong một bộ đồ tương phản. Vào một bức chân dung tự họa không giống của năm kia -Slick, Hendricks tạo dáng tương từ trong bộ vest trắng trọn vẹn mà anh kết hợp với mũ lưỡi trai những màu, một mặt hàng thời trang truyền thống của nam giới trên khắp châu Phi.

Vincent van Gogh

*

Chân dung từ bỏ họa, 1889Musee d"Orsay, Paris

*
Chân dung trường đoản cú họa của fan họa sĩ, 1887-1888

Bảo tàng Van Gogh
Hãy thử tưởng tượng họa sĩ người Hà Lan Vincent van Gogh và bạn có thể sẽ nghĩ cho anh ấy với một dải băng trắng khủng trên tai phải. Chân dung của bậc thầy Hậu Ấn tượng bất hạnh này khởi nguồn từ Bức chân dung từ bỏ họa với loại tai bị băng bó (1889), 1 trong hơn 30 bức chân dung từ họa cơ mà ông sẽ vẽ chỉ trong vòng bốn năm.Trước khi bắt đầu vẽ phần đông bức chân dung từ bỏ họa trước tiên của mình, Van Gogh hầu hết vẽ cảnh sắc và nội thất, đôi khi là chân dung của một bạn dân thị trấn địa phương. Đến năm 1886, người nghệ sĩ khát vọng phát triển tài năng vẽ chân dung của mình, nhưng lại thiếu tiền trả cho người mẫu, vày vậy ông vẫn tìm ra một giải pháp: ông sẽ tự vẽ chủ yếu mình.Cho dù cho là đang ngồi hay thao tác làm việc và thường team mũ rơm giỏi hút mẫu tẩu của mình, Van Gogh vẫn vẽ nên hình thức bề ngoài với làn tóc chớm đỏ của bản thân bằng phần nhiều nét vẽ rung cồn và hầu như đường cọ tạo ra vòng xoáy bão hòa đặc trưng cho phong cách của ông. Mặc dù nhiên, sau khi trải qua quy trình ông tự cắt tai của bản thân mình vào tháng 12 năm 1888, Van Gogh chỉ vẽ nhị bức chân dung trường đoản cú họa diễn đạt phần bị thương của mình — bởi ông vẽ qua việc soi gương, thực chất là phần hông trái của khuôn phương diện ông.Năm sau, Van Gogh kết thúc tự vẽ chân dung trả toàn, với ông qua đời vì vết thương vị súng phun tự tạo ra vào khoảng thời gian 1890. Một cố gắng kỷ sau, vào thời điểm năm 1998, bức Chân dung nghệ sĩ ko cònrâu(1889) - mà hoàn toàn có thể là lần ở đầu cuối Van Gogh từ vẽ - được cài đặt trong cuộc đấu giá với mức giá 71,5 triệu đô la, trở thành trong những bức chân dung từ bỏ họa đắt nhất từng được bán.

Mời bạn đọc tiếp tại vị trí 2 trên đây.